Lục Kháng – Wikipedia tiếng Việt
Lục Kháng (陸抗; 226 – 274) tự Ấu Tiết (幼節) là một vị tướng và là một quân sư của Đông Ngô trong thời Tam Quốc của lịch sử Trung Quốc. Lục Kháng là con của Lục Tốn và là cháu ngoại của Tôn Sách. Lục Kháng được ca ngợi là người có tài và thông thái.
Lục Kháng phát triển con đường công danh của mình từ một chức quan nhỏ dưới quyền chỉ huy của cha mình. Sau khi Lục Tốn chết, Lục Kháng đã được bổ nhiệm làm chỉ huy quân đội Đông Ngô và làm thái thú Kinh Châu, chức vị lớn nhất mà ông từng đảm nhiệm là Tả Thừa Tướng, Đô đốc của Đông Ngô.
Thời Tôn Quyền, Tôn Lượng, Tôn Hưu[sửa | sửa mã nguồn]
Thời Tôn Hạo và những lần lên tiếng chống tham nhũng trong nội bộ nhà Ngô[sửa | sửa mã nguồn]
Trong Tam quốc diễn nghĩa, dưới thời Tôn Hạo, Lục Kháng được chỉ thị lo việc đánh Tương Dương. Tướng của nhà Tây Tấn là Dương Hựu biết ông là người có tài nên đề phòng cẩn thận. Một hôm cả Lục Kháng và Dương Hạo đi săn, Dương Hạo cấm quân sĩ không được săn qua địa phận bên Ngô. Lục Kháng cũng khiến quân lượm những thú nào mà binh Tấn bắn trúng thì đem trả hết về bên Dương Hựu và tặng riêng ông một bình rượu ngon. Khi Lục Kháng bị bệnh Dương Hựu cũng gởi tặng Lục Kháng thuốc hay, ông tin mà uống sau đó thượng biểu về Tôn Hạo: "Bên Tấn đang thịnh, lúc này chưa nên đánh. Riêng kính xin bệ hạ tu sửa mình để kịp lo đại sự sau này."
Tôn Hạo cả giận, truất quyền Lục Kháng và cho Tôn Di ra thay thế.
Năm 274 Lục Kháng mất, Đông Ngô không còn tướng tài nào đủ sức chống lại Tây Tấn và sụp đổ khi Tư Mã Viêm đem quân đánh và thống nhất Tam Quốc năm 280.
- Cha:Lục Tốn (chữ Hán: 陸遜; 183-245)
- Mẹ: Con gái thứ 2 Tôn Sách (chưa rõ danh tính)
- Anh trai: Lục Diên (陸延), mất sớm
- Con trai:
- Lục Yến (陸晏)
- Lục Cảnh (陸景)
- Lục Huyền (陸玄)
- Lục Cơ (陸機)
- Lục Vân (陸雲)
- Lục Đam (陸耽)
- Con trai:
- Anh trai: Lục Diên (陸延), mất sớm
0 comments: